Nhật Bản không hoàn hảo (P1)

Nhật Bản không hoàn hảo (P1)

Người ta nói ở trong chăn mới biết chăn có rận.

Chẳng có thứ gì hoàn hảo, ngoại trừ sự không hoàn hảo.

Nhật Bản cũng không ngoại lệ.

Kể nghe chuyện suýt nữa mất tiền oan.

Khi bạn Yến chuyển đến nhà mới. Một tối lạnh siêu lạnh, bạn Yến với đứa bạn cùng phòng nghe tiếng chuông cửa, thấy có người chạy ra mở. Một anh người Nhật giới thiệu làm ở bên đài truyền hình NHK xuất hiện. Hai đứa cũng cười cười nhanh chóng bảo anh nhà em không có TV, cũng không có ý định dùng TV. Muốn nói nhanh cho anh đỡ mất thời gian nói chuyện với hai đứa dở hơi. Tại trời cũng lạnh, mà mở cái cửa gió nó hút vào lạnh cũng muốn cóng.

Nhưng đơn giản vậy thì tốt quá.

Anh nghe nói nhà không có TV mới bảo, cái này không phải cho TV, cho điện thoại cũng được đó. Cái  này là nhà nào cũng lắp. Giá này chia cho nhà có 3 đứa thì không đắt. Để nhận thông tin từ chỗ này chỗ kia. Anh đứng nói một hồi còn ngồi khen 2 đứa dễ thương gì đó. Hai đứa dù lạnh vẫn đứng nghe anh nói, vì chẳng hiểu cái mô tê gì sao lại phải đăng ký một dịch vụ mà mình không dùng?

Chốt lại, hỏi anh câu, “Anh ơi cái này có bắt buộc không ạ?” – Anh chộp luôn câu, cái này là bắt buộc, không đăng ký thì không được. Anh còn bảo: “Không đăng ký hôm nay thì không được. Bắt buộc phải đăng ký hôm nay”. Bạn Yến hỏi luôn “Cái này có phải đăng ký số thẻ ngân hàng các thứ không ạ?”. Anh NHK trả lời: “Không cần đâu bạn. Mình có cái máy này không cần viết số thẻ với mật mã. Chỉ cần bỏ thẻ vào máy thôi.”

Trời ơi, cái máy đó là cái máy ghi mã số thẻ ngân hàng để rút tiền mà. Khác gì nhau má ơi!

Bạn Yến vẫn thấy kì kì, bạn của bạn Yến thì nhìn mặt bạn Yến đúng kiểu thôi đăng ký đi. Đứng suy nghĩ một hồi, anh người Nhật mới cứ đứng lạnh kêu “Đau quá! Đau quá!” tay đặt vào tim, mặt nhăn nhó. 2 đứa cả kinh, quay hỏi anh có sao không.

2 đứa thấy thương anh ấy quá. Nhưng không hiểu cũng không làm gì được. Quyết định chạy qua chỗ bác chủ nhà người Nhật hỏi bác. Sao tụi con không nghe ai nói phải đăng ký cái này. Cái này có bắt buộc không bác? Dùng đúng bộ mặt lo lắng nhìn bác. Bác đọc một hồi. Qua tranh luận gay gắt với anh NHK.

Hai đứa đứng nghe, hóa ra chính là thế, cái này không bắt buộc.

Bác cũng chưa nhìn thấy bao giờ.

“Sao hai bé này người Việt Nam nhà không có TV đăng ký làm chi vậy?”

“Cái này có bắt buộc đâu sao phải đăng ký?”

“Hôm khác người ta cần mới đăng ký thì sao?”

Bác còn đòi xem thẻ nhân viên. Tranh luận tiếp nữa một hồi 10 phút. Hai đứa đứng nghe thấy anh ấy rõ thương. Thấy bác lại thấy có lỗi. Không biết gì lại lôi bác vào cuộc tranh luận không hồi kết này. Mà trông bác như mắng anh ấy đi ngay đi vậy.

Cuối cùng anh cũng buồn bã quay đi thật.

Bác chủ nhà đi theo hai đứa về nhà, nhìn anh ấy đi rồi mới yên tâm.

Rối rít cảm ơn bác chủ nhà. Hỏi han lung tung.

Nhìn bóng anh NHK quay đi mà hai đứa nhìn nhau.

“Lúc anh ấy kêu đau chắc là đau tim thật đó”

“Biết đâu là do áp lực công việc lớn quá nên anh ấy mới như vậy.”

Chỉ chúc anh có thể tìm được những người thực sự cần dịch vụ đăng ký.

Chỉ mong anh không sao.

YDTM (Jenny)

2 responses to “Nhật Bản không hoàn hảo (P1)”

  1. xe đạp điện Avatar
    xe đạp điện

    mỗi người đều có hoàn cảnh riêng

    Liked by 1 person

    1. yendtm Avatar

      hôm nào kể tớ nghe chuyện ở Đức đi ~~~ :”> xe đạp điệnnnn

      Like

Leave a reply to xe đạp điện Cancel reply

Tớ là Hành

Đúng như cái tên blog, đây là nơi tớ nhỏ to đủ chuyện của bản thân để một ngày kia có gì đó để nhìn lại và yêu thương hành trình mình đi qua. Nhưng nếu những câu chuyện của tuổi trẻ này chạm được đến cậu thì tớ thật vui vì hành trình này có thêm cậu đồng hành!

Kết nối với tớ tại

Bài phổ biến hôm nay