“8.0 IELTS, tốt nghiệp Ulis mà vẫn thất nghiệp đấy thôi” – Nay mình đọc được đôi dòng tâm sự của một bạn trên Facebook. Cảm xúc đầu tiên là buồn khi nghe một người đồng trang lứa với mình vẫn đang mông lung lắng lo cho tương lai.
Hành trình tìm việc hậu tốt nghiệp thực sự là một hành trình khá “tiring”, và có thể là “stressful” với nhiều người, trong đó có cả mình. Nhưng sau hành trình đó, mình đã rút được chút những bài học đáng nhớ. Bởi vậy, mình muốn chia sẻ lại những bài học đó trong bài blog này, biết đâu sẽ cố thể góp một chút nào đó cho mọi người, và cho cả bản thân mình của tương lai nữa.
1. Thực tế và “hiểu mình”
“Chắc lương của bọn mình về cũng phải được 20 triệu nhỉ?”
Mình đã được hỏi khá nhiều bạn hỏi về câu hỏi này. Ngày trước, mình cũng rất mộng mơ nghĩ lương sau của mình sẽ phải thế này thế kia. Sau khi lớn lên, mình đã hiểu. Mức lương không phụ thuộc vào suy nghĩ hay đánh giá của riêng cá nhân mình.
Mức lương như thế nào phụ thuộc rất nhiều vào thị trường lao động, mức sống đất nước mình làm việc và năng lực của bản thân mình nữa.
Giả như ở Nhật, lương khởi điểm của mình quy ra tầm 50 triệu, nhưng điều đó không có nghĩa mình ăn tiêu 5 – 7 triệu như ở Việt Nam rồi save lại được 45, 43 triệu. Có nhiều khoản phải chi, phải cân đong đo đếm. Đồng thời, mức sống, ăn chơi, bảo hiểm, thuế và mức lương cơ bản ở các đất nước là khác nhau. Nên mình quyết tâm không mang tư tưởng lương Nhật về Việt Nam áp dụng.

Đồng thời, mình cũng đã gặp rất nhiều bạn đi du học siêu giỏi quyết định về Việt Nam làm, càng gặp nhiều hơn các bạn học tại Việt Nam có background và kinh nghiệm rất khủng. Nên mình hiểu thực tế rằng không phải vì mình đi du học, có kinh nghiệm A, hoạt động B mà “tự động” về nước mình sẽ nhận được mức lương “khủng”. Tất cả mới chỉ là bắt đầu. Và ngoài kia, còn có nhiều người nhiều người giỏi xịn xò lắm.
Thế nên, khi quyết định về Việt Nam, mình cũng phải tìm hiểu thị trường làm việc, lắng nghe advice của các anh chị làm cùng ngành, soi sét lại mình và set một mức lương kỳ vọng phù hợp với nhu cầu – năng lực của bản thân. Từ đó, mình tìm kiếm các công việc phù hợp với khả năng, kinh nghiệm, và mong muốn phát triển của bản thân.
Có một cái nhìn thực tế và kỳ vọng phù hợp là một bước quan trọng để định hướng đúng chặng đường hậu tốt nghiệp.
2. Tâm thế chủ động chọn lựa cơ hội
Thực ra, mình đã từng mắc một lỗi khá lớn khi tìm việc sau tốt nghiệp là mình không chủ động làm người chọn lựa các cơ hội. Việc này dẫn đến một câu chuyện khá thú vị, khiến mình học được tâm thế làm người chủ động là như thế nào.
Mình có từng được nhận vào một công ty mà mình rất thích vì môi trường làm việc trẻ và mở. Khi nhận được thông báo tuyển dụng, mình đã từ chối các bên khác để chuẩn bị đi làm ngay ở đó. Nhưng rồi 1 tuần, 2 tuần vì các lý do khác nhau mà ngày onboard của mình bị delay. Trong 2 tuần đấy, mình cũng không apply công ty nào thêm vì không muốn apply các công ty khác rồi lại không đi làm công ty của họ thì cũng kỳ. Đến cuối cùng thì HR xin lỗi mình rối rít vì có thông tin đột xuất là công ty tái cơ cấu nhân sự, nên không tuyển vị trí junior nữa, mà tuyển vị trí senior hơn. Kết quả là mình không được đi làm.

Sau quá trình chờ đợi đó, mình thấy khá hẫng và thất vọng. Không phải thất vọng vì công ty. Mình hiểu Covid cũng khiến các công ty gặp khó khăn và phải cẩn trọng tuyển người. Nên thực tế, mình thất vọng vì bản thân. Giả như thấy tình hình không ổn, ngay lúc đó mình chủ động apply và process xin việc ở các công ty khác luôn thì mình đã không lãng phí khoảng thời gian 2 tuần chờ đợi đấy rồi.
Có rất nhiều điều trên đời mà không phải một mình mình quyết định được, nên việc nắm lấy quyền chủ động lựa chọn là cực kỳ quan trọng. Nên hãy tìm cho mình nhiều chiếc chìa khoá để có khả năng mở nhiều cánh cửa một lúc. Đừng để người khác đóng lại cánh cửa của mình mới đứng lên đi tiếp như mình nhé!
3. “Đừng so sánh bản thân mình với người khác, hãy so sánh với chính mình”
Mạng xã hội khiến chúng ta liên tục được nhìn thấy cuộc sống của nhiều người khác quanh mình. Bạn bè đã đang ở ngưỡng cửa A, thành tích B, có việc xịn C. Còn mình vẫn đang phải tìm việc, nhìn lại mới thấy bản thân tự ti và buồn đến mức nào.
Thời điểm mình tốt nghiệp, mình chủ động muốn về Việt Nam làm việc. Bỏ lại những cơ hội và lời mời làm việc ở Nhật, về Việt Nam làm lại từ đầu, bắt đầu từ con số 0 làm mình khá hoang mang và căng thẳng. Nhiều khi so với các bạn mình ở trong nước, có bạn bè, anh chị giới thiệu các job cho vì mọi người đã có 4 năm học đại học ở đây, khiến mình thấy tiếc nuối Nhật Bản.

Nhưng, nếu cứ so sánh hoài sẽ là không đáy. Và thực tế, nếu mình đã muốn làm công dân toàn cầu, thì vứt đi đâu mình cũng phải sống được, sống tốt. Mình đã tự nhủ với mình như thế.
Và thay vì lo lắng, buồn bã, hay ganh tị với người khác, mình đã tập trung nhiều hơn tới bản thân mình. Ngồi xuống, viết lại những gì mình làm tốt, cái gì mình còn yếu, cái gì mình cần cải thiện. Tự nhủ với bản thân rằng, cơ hội sẽ mở ra cho người dám nắm lấy. Nên mình học cách bình tĩnh tiếp tục đi tìm kiếm nơi mình thực sự muốn gắn bó. Dù đôi khi cũng lại tự ti, lo lắng, chán chường, nhưng sau những phút giây đó, mình cố gắng lấy lại cân bằng và bước tiếp.
Mình nghe được một câu nói rất hay: “Đừng so sánh bản thân mình với người khác, hãy so sánh với chính mình”. Hôm nay, nhìn lại, học hỏi và chuẩn bị để ngày mai sẽ có phiên bản của mình tốt hơn. Tại sao buổi phỏng vấn đó mình lại không thành công? Tại sao công ty đó lại không cho mình qua vòng CV? CV mình có vấn đề gì? Portfolio của mình có gì chưa đúng?
Thay vì cứ mải mê ngắm nhìn người khác, để tự ti, để quên đi bản thân mình, thì dành thời gian cho bản thân bạn càng quan trọng hơn.
Đương nhiên, điều này không có nghĩa mình biến mình thành trung tâm duy nhất. Mình vẫn ngắm nhìn mọi người, cảm thán, ngưỡng mộ, chúc mừng cho con đường bạn bè, anh chị mình đã đi. Ngắm nhìn để biết mình ở đâu. Ngắm nhìn để thấy thế giới rộng lớn thế nào. Ngắm nhìn để biết mai sau mình cần nỗ lực bao nhiêu. Nhưng cũng không quên những giá trị mình có để biết trân trọng, yêu thương bản thân, để không bỏ cuộc hay mất niềm tin vào chính mình.
Tâm sự

Các bạn ra trường năm trước và năm nay chắc đều khá “xui” khi tốt nghiệp trong thời điểm Covid-19 hoặc hậu Covid-19. Khi tình hình dịch bệnh khiến nhiều công ty gặp khó khăn và nhiều nền kinh tế đang phát triển phải “lao dốc”. Bọn mình có mấy đứa chơi với nhau, và đứa nào cũng cảm thán “Bây giờ tìm được một công việc mình cảm thấy happy là cực kỳ may mắn rồi“. Nhưng, Covid-19 cũng là một phần thử thách của cuộc sống. Vượt qua được thử thách này, bạn sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Ngày trước, mình “hồng hoá” mọi thứ. Hồi đỗ vào CNN, đạt được ước mơ của mình, thực sự đã nghĩ “mình ở đỉnh cao của cuộc sống”, và như vậy là mình đã “thành công” lắm. Ấy nhưng, cuộc sống thì không dừng lại. Mỗi ngày đều đổi thay, và điều đó đồng nghĩa với việc, những gì mình có chỉ là tạm thời. Sau cấp 3 đến đại học, sau đại học mới thực sự là cuộc đời. Nên mỗi ngày, mỗi ngày, dù xuất phát điểm của chúng ta có cao hay thấp, đều phải cố gắng để tốt hơn mình có ngày hôm qua.
Mình rất thích xem Friends. Ngày mình đang mông lung tìm việc, mình thấy Chandler bỏ một công việc tốt, dấn thân vào con đường Advertising để làm việc Chandler thích. Ở điểm 1/3 cuộc đời, Chandler vẫn làm lại từ đầu. Nên nỗ lực, cố gắng, và đam mê sẽ sớm khiến bạn vững vàng thôi.
Ngày mai sẽ tốt hơn. Chắc chắn đó ❤️





Leave a comment